Ai trả lại sự trong trắng cho tôi?

Đăng bởi Lê Bình on Thứ Sáu, 3 tháng 8, 2012 | 02:10

(Ngoi sao 24h) - Lần đầu tiên gần gũi nhau, anh đã rất buồn khi biết tôi không còn trong trắng
Tôi tự nhận thấy mình là một người con gái bất hạnh và chịu nhiều thiệt thòi. Tuổi thơ tôi không có được nhiều niềm vui, hạnh phúc như bao bạn bè cùng trang lứa. Mẹ tôi mất khi anh em chúng tôi vẫn còn rất nhỏ, cuộc sống gia đình tất cả đổ lên đôi vai gầy của bố.
Bố vất vả nuôi dạy chúng tôi khôn lớn thành người. Nhưng cũng vì thương ba đứa con còn quá nhỏ và muốn các con được sống đầy đủ trong sự yêu thương, bao bọc của cả bố lẫn mẹ nên bố đã quyết định tái hôn với một người phụ nữ hiền lành, phúc hậu trong làng. Cuộc sống gia đình tôi từ đó cũng dần trở lại bình thường và vui vẻ hơn.
Rồi bà ngoại xin bố đón tôi về ở với bà cho vui. Nhà bà tôi cũng nghèo lắm… nhưng ở cùng bà và các bác, tôi cảm thấy không còn cô đơn như ngày trước. Vì dù sao ở bên này, cũng có nhiều anh chị con bác chơi cùng tôi.
Nhà bác tôi có bốn người con, ba anh trai và một chị gái. Ngày ấy, anh chị tôi cũng đã lớn và đi học cấp hai, còn tôi lúc đó đang học lớp mẫu giáo lớn. Một hôm, chỉ có anh thứ hai con nhà bác và tôi ở nhà. Tôi cũng không nhớ rõ mọi người trong gia đình đi đâu nữa, chỉ biết rằng lúc đó, anh rủ tôi lên rẫy chơi với anh và tôi cũng ngoan ngoãn đi theo. Nhưng khi vừa lên đến rẫy thì anh họ đã ép tôi làmchuyện ấy. Ban đầu, tôi không biết gì nên cũng làm theo anh… nhưng khi anh làm xong thì tôi cảm thấy rất đau đớn và sợ hãi vô cùng.
Khi tôi khóc thì anh dỗ dành tôi bảo: “Đừng nói cho ai biết nhé! Chút nữa anh lại đưa em đi chơi”. Vậy là tôi đã im lặng từ ngày ấy đến tận bây giờ, ròng rã suốt 13 năm.
Ai trả lại sự trong trắng cho tôi?, Bạn trẻ - Cuộc sống, chuyen trinh tiet, cai ngan vang, trinh trang, cuong hiep, lam dung tinh duc, yeu rau xanh, ban tre, gioi tre, bao
Chính người anh họ đã hủy hoại cuộc đời tôi (Ảnh minh họa)
Tôi luôn nghĩ rằng, mình sẽ không bao giờ tâm sự câu chuyện đau lòng này cho ai biết… nhưng tôi luôn bị ám ảnh bởi quá khứ đau buồn đó. Thật sự, tôi rất muốn xua đuổi những hình ảnh xấu xa đó ra khỏi tâm trí mình… nhưng tôi không thể làm được....
Giờ đây tôi đã là sinh viên đại học và đã tìm cho mình được một người mình yêu thương hết lòng. Thế nhưng, cái quá khứ ấy lại một lần nữa ùa về, xâm chiếm lấy tôi, ám ảnh tôi trong nỗi sợ hãi...
Người yêu tôi, anh hơn tôi một tuổi, là người rất hiền lành, tốt bụng. Anh đã luôn ở bên tôi, quan tâm, chăm sóc tôi rất chu đáo. Chúng tôi yêu nhau được ba tháng thì tôi quen Khánh, một anh bạn đồng hương của mình.
Thời gian tôi quen Khánh cũng là thời gian tôi và người yêu thường xuyên giận nhau. Chính vì điều đó nên tôi đã tìm đến Khánh để chia sẻ những vui buồn trong cuộc sống. Anh ấy luôn nhắn tin, gọi điện hỏi han và quan tâm tôi rất nhiều… mặc dù vậy, tôi chỉ xem anh như một người bạn.
Khánh học ở Hải Phòng còn tôi học ở Thái Nguyên. Đã rất nhiều lần anh rủ tôi xuống chỗ anh chơi nhưng tôi đều từ chối. Nhưng rồi, có một lần anh rủ tôi xuống chơi, nhân tiện dự sinh nhật anh luôn nên tôi đã quyết định xuống đó thăm anh. Và cũng chính ngày ấy, tôi mới biết được anh là con người như thế nào…
Hóa ra, anh cũng giống như người anh họ của tôi, chỉ gặp tôi là muốn chiếm đoạt để thỏa mãn nhu cầu của mình. Nhưng bây giờ tôi lớn rồi, tôi đã có thể tự bảo vệ mình để không bị người khác lợi dụng, hãm hiếp. Khi người đó ôm ghì tôi xuống, tôi đã khóc lóc và van xin: "Xin anh hãy buông tha cho tôi. Tôi đã có quá nhiều nỗi khổ tâm rồi… xin đừng làm khổ tôi thêm nữa". Cuối cùng, anh ta cũng đồng ý buông tha cho tôi, rồi ôm chặt lấy tôi vỗ về, an ủi.
Nhưng cũng từ đó, sự ghê tởm, sợ hãi, đau đớn và nhục nhã của quá khứ lại ùa về khiến tôi ớn lạnh. Tôi nghĩ về người yêu mà ứa nước mắt. Tôi thấy có lỗi với người yêu mình rất nhiều...
Sau hôm ấy, tôi vội vàng về gặp người yêu mình. Tôi cũng kể với anh chuyện tôi xuống Hải Phòng thăm một người bạn. Người yêu tôi nói rằng: “Anh yêu em nên dù em như thế nào thì anh vẫn chứ yêu”. Tôi cảm thấy rất hạnh phúc vì anh đã hiểu và luôn yêu thương tôi như vậy!
Cách đây 4 tháng, cũng là lần đầu tiên tôi và người yêu tôi quan hệ với nhau. Nhưng lần đầu tiên ấy không có một giọt máu nào làm chứng cho sự trong trắng của tôi đã khiến cả hai chúng tôi vô cùng thất vọng. Tôi biết anh nghĩ gì nhưng tôi không dám nói cho anh quá khứ của mình bị anh họ lạm dụng… Còn anh, tôi biết chắc anh nghĩ tôi đã dễ dãi trao thân cho người đến sau, là Khánh.
Những lúc thấy anh buồn, tôi chỉ muốn nói cho anh biết về quá khứ của mình… nhưng sợ sau này khi lấy nhau, anh lại ác cảm vớ họ hàng tôi nên tôi không đủ cam đảm để nói cho anh điều đó.
Tôi cảm thấy uất hận cuộc đời này quá! Hận cả người anh họ của tôi nữa… Chính anh ta đã hủy hoại cuộc đời tôi khiến tôi không dám ngẩng cao đầu để nhìn người yêu mình. Tôi cảm thấy có lỗi với anh nhiều lắm… nhưng tôi không biết làm cách nào để anh hiểu rằng, trong trái tim tôi, chỉ có mỗi bóng bình anh!
Bạn trẻ cuộc sống ạ! Bây giờ tôi phải làm sao để đối mặt với người yêu? Thật sự tôi cảm thấy rất sợ hãi khi nghĩ về tương lai của mình...

XEM THÊM CHỦ ĐỀ : , , tin tức 24h tin tuc ngoi saoTin hotHậu trường Showbig, Scandal, chuyen trinh tiet, cai ngan vang, trinh trang, cuong hiep, lam dung tinh duc, yeu rau xanh, ban tre, gioi tre, bao

Bài viết liên quan

0 nhận xét:

Đăng nhận xét