Thơ tình, câu nói và truyện ngắn hay: GIẬN, nếu, PHẢI TRANH THỦ NHỮNG NGÀY CÒN SON TRẺ

Đăng bởi Lê Bình on Thứ Ba, 23 tháng 2, 2016 | 17:58

Khi một cô gái không còn nổi giận với bạn mà chỉ im lặng thì lúc ấy bạn đã đánh mất cô ấy rồi!!!
Khi một cô gái không còn nổi giận với bạn mà chỉ im lặng thì lúc ấy bạn đã đánh mất cô ấy rồi!!!
-Sưu tầm

 
Phải tranh thủ những ngày còn son trẻ
Đến những nơi có thể đến trong đời
Tự tại cười và tự tại vui chơi
Bởi tuổi trẻ đâu một đời ở lại.
Phải tranh thủ những ngày còn khờ dại
Làm những điều thật thoải mái, dù điên
Đừng phí xuân cho ướt át, muộn phiền
Bởi ngày xanh có tiền nào mua được.
Phải tranh thủ những ngày còn vững bước
Để cuồng ngông và mơ ước thật nhiều
Một cuộc đời dài- ngắn được bao nhiêu
Hãy cố gắng vì những điều khao khát.
Phải tranh thủ những ngày đầu chưa bạc
Da chưa nhăn, mắt còn sáng, chưa mờ
Chưa vợ/chồng và con cái cũng chưa
Sống điên cuồng như chưa từng được sống.
Lai Ka
***

***
NẾU
-
Nếu em chưa quên được
Cũng đừng quá xót xa
Đừng giả vờ mạnh mẽ
Anh hiểu rõ em mà .
-
Một ngày thấy yếu đuối
Hãy cứ hãy khóc đi
Cho nỗi lòng nhẹ bớt
Gắng gượng để làm gì.
-
Một ngày em buồn chán
Gọi anh ! mình dạo chơi
Cà phê , cùng ngắm phố
Anh muốn thấy em cười
-
Nếu em còn phải khóc
Hãy dựa vào anh đi
Để anh lau nước mắt
Bờ vai anh đây này.
-
......
Một ngày em đi mỏi
Muốn tìm chốn bình yên
Anh vẫn luôn ở đó
Sau em .....cuối con đường .
Phong Ba
***
Chia tay rồi, đừng bao giờ vào facebook người ta âm thầm theo dõi nữa! Cũng đừng khóc khi thấy người ta hạnh phúc cùng tình mới mà chẳng mảy may nhớ đến bạn.
Chia tay rồi, đừng lưu hình người ta trong máy, vừa xem vừa cười, xong lại khóc nữa.
Chia tay rồi, đừng cố nhớ số điện thoại người ta nữa, rồi lúc nhớ người ta quá cũng có can đảm mà gọi cho họ nữa đâu!
Chia tay rồi thì quên đi kỉ niệm đã từng theo một cách nhanh nhất đi!
Đừng có rỗi lại tìm đến nơi cả hai từng đi, quán quen cả hai từng ngồi, rồi ôn lại kỉ niệm khóc ngon lành như một đứa trẻ!
Chia tay rồi, đừng có đêm nào cũng lục lại tin nhắn cũ, tự đọc rồi tự thấy nhói rất nhói.
Thật ra, chia tay rồi thì không có khái niệm làm bạn, quên là quên, làm sao có thể đối diện với người ta từng xem là tất cả?
Nên thôi, chia tay rồi là chấm hết. Quên đi những gì đã cũ, sống cho tương lai đi, quá khứ để ngày mai, ngày mai sẽ ổn nhanh thôi.
Người ta không nhớ mình, thì mình còn luyến tiếc làm gì?
-Sưu tầm
***
ĐÀN BÀ MẠNH MẼ
Đàn bà không được khóc
Xinh đẹp nhất lúc cười
Chôn buồn vào chân tóc
Ngạo nhìn đời trêu ngươi

Đàn bà yêu như thể
Bất chấp hết sóng cuồng
Nhưng đàn ông bạc tệ
Xé ngực mình
...mà buông!
Không cầu xin, níu kéo
Không bi lụy, khóc gào
Tình như mưa ướt áo
Thoảng qua miền chiêm bao
Người không là người nữa
Nhưng ta là Ta thôi...
Đứa dại khờ xưa ấy
Ngày hôm qua chết rồi
Bắt đầu một kết thúc
Không than oán, căm hờn
Gom đầy lòng kiêu hãnh
Xây thành quách cô đơn
Đừng thương vay, xót mướn
Đừng xáo xới, lục tìm
Đàn bà không bạc phước
Khi biết tìm bình yên!
__Ngọc Nhu__
***
Đừng lấy nhau chỉ vì… yêu nhau. Tình yêu, thật ngậm ngùi, chả giúp chúng ta có một hôn nhân hạnh phúc. Chỉ nên lấy nhau, vì thấy cần nhau, cả khi vui lẫn khi buồn, cảm thấy được thấu hiểu, cảm thấy có thể sẻ chia mọi điều, chuyện trò thâu đêm suốt sáng không chán. Cảm thấy duy nhất người này, là đồng minh đồng loã là ruột thịt tim gan, không chỉ là đối tượng si mê quyến rũ. Đừng yêu vẻ bề ngoài, sự giàu có, vẻ trẻ trung, hãy hãnh diện vì lấy được người biết đối nhân xử thế, biết yêu thương và biết khiêm nhường.
-Sưu tầm
***
MỆT MỎI THÌ CỨ NGHỈ NGƠI ĐI, CÔ GÁI!
Cũng có lúc tâm trạng như vậy đó, cứ lang thang ngoài đường phố để cho nước mắt cứ trực trào ra. Muốn khóc, muốn hét lên thật to để cho nhẹ lòng, có những lúc mạnh mẽ là vậy nhưng rồi cũng có lúc yếu lòng lắm chứ. Cảm giác chẳng thể nào bước đi được nữa, con đường phía trước sao mù mịt mà lắm chông gai quá vậy. Cứ khóc đi cho thỏa lòng cô gái ạ.
Cô không xinh đẹp, cũng chẳng giỏi giang hay có gì nổi bật cả, đôi lúc cô thấy mình thật kém cỏi và tự ti trước tất cả mọi người. Cô luôn tự tạo ra cho mình một lớp vỏ bọc bên ngoài với cái khuôn mặt lúc nào cũng có thể cười được và một con người mạnh mẽ để che giấu đi tất cả. Chẳng ai có thể hiểu được cô và cũng chẳng ai có thể bước vào thế giới của cô cả.
Cái thế giới ấy chỉ có mình cô mà thôi, cô đơn, trống trải, đầy ắp những nỗi buồn và nước mắt của đêm tối. Cô cũng mệt mỏi với cái vỏ bọc do chính mình tạo ra, có lúc chẳng muốn diễn cũng chẳng muốn cười, nhưng rồi cô chẳng có đủ cái can đảm để làm điều đó. Bởi cô sợ mọi người sẽ lo lắng cho mình và mọi người sẽ nghĩ cô yếu đuối chẳng làm được việc gì cả.
Cô sợ những người cô yêu thương sẽ buồn vì cô, cô không muốn họ buồn hay bận lòng gì cả. Tất cả khó khăn vất vả cô sẽ gắng làm hết, chỉ cần những người cô yêu thương được vui vẻ được hạnh phúc. Với một đứa như cô như thế là quá đủ.
Cuộc sống này, con đường này là do cô lựa chọn, vậy nên nếu có mệt quá thì hãy đặt tất cả xuống để cho mình có phút nghỉ ngơi. Đừng lúc nào cũng gồng mình nên để chịu đựng tất cả như vậy. Điều đó chẳng thay đổi được gì mà chỉ làm cô thêm gánh nặng của sự mệt mỏi và muốn buông xuôi. Khi nào mệt và đôi chân chẳng muốn bước hãy để tất cả sang một bên và nghỉ ngơi nhé cô gái.
Hãy cứ mạnh mẽ như cô vẫn vậy, hãy cứ cười để che giấu đi mọi nỗi đau, và hãy cứ tin rằng đâu đó vẫn luôn có người chờ đợi cô và yêu thương cô. Hạnh phúc sẽ mỉm cười với những ai dũng cảm vượt qua nỗi đau để tìm đến một ngày mai đầy nắng.
-Quỳnh Như-
**
Thôi, em đừng buồn
Khép mi mà ngủ
Đời không thương đủ
Còn tôi thương em.
Thôi, em cứ quên
Chuyện xưa, dĩ vãng
Ngồi đây ai thán
Có được ích gì.
Thôi, em về đi
Đường trần rũ rượi
Đời đâu tầm gửi
Mà em đi hoang.
Thôi, em về ngoan
Mắt môi vẽ lại
Vẽ đời con gái
Ngủ trong tim mình.
Thôi, em đừng tin
Cuộc đời bội bạc
Về nghêu ngao hát
Mai lại an bình.
(Em, em cứ tin
Tôi là nói thật).
_ Cà Phê _
**
GIẬN
Có thể anh sẽ chẳng bao giờ biết
Lúc giận anh, em đã phải làm gì
Bấm liên hồi hành hạ cái ti vi
Sao hôm nay toàn chương trình vô vị.

Đứng lại ngồi, chán rồi chùm chăn nghĩ
Anh đang làm gì, đang cười nói với ai
Bận cỡ nào mà gọi điện inh tai
Không thèm nghe, tin cũng không nhắn lại.
Ở trong lòng thì vô cùng trống trải
Bao giận hờn len lỏi cả trong tim
Quyết lặng im cho anh mặc sức tìm
Anh không nói gì, lại lặng im không nổi.
Anh không biết đâu cứ mỗi lần giận dỗi
Máu trong em đều sôi cả lên rồi
Tự nhủ lòng chia tay quách đi thôi
Yêu làm gì cho bờ môi mặn đắng.
Ấy thế mà chỉ vài dòng tin nhắn
Anh gửi qua, anh cố gắng giãi bày
Bao giận hờn, bực dọc biến tan ngay
Lại cười tươi như ngày không có bão.
Lai Ka
**

Bài viết liên quan

0 nhận xét:

Đăng nhận xét